MẮT HUYỀN
đôi mắt huyền
em còn gì muốn nói
khi lối thu về xơ xác tiếng chim muông
chiều thao thức
gió bay mù tóc rối
nỗi nhớ gần thêm như chạm phải ta
buồn
đôi mắt huyền
em nhìn trời chi thế
giọt nắng hoàng hôn đâu có vị ngọt ngào
đừng khóc nữa
lời xưa dâng ngập mắt
ta vụng về chẳng biết phải làm sao
đôi mắt huyền
có còn ta với nhỏ
của muôn chiều dạo bước bên nhau
bốn năm rồi tim anh thành xóm trọ
khách ghé thăm là những u sầu
đôi mắt huyền
tình cờ trên phố
ánh nhìn kia hoang hoải một thời
em đứng lại ta vờ như chậm bước
một kỉ niệm buồn
trong mắt
hóa mưa rơi ...