Lại bước nữa con tiến vào đời mới
Xuân nào về làm tóc trắng thầy tơi
Tóc đã trắng nay dậm màu tô vôi
Trắng thầy ơi, là màu tình thương đó
Nhớ ngày nào con mới vào trường mới
Tóc thầy chỉ lấm chấm pha sương
Qua năm học lòng con chợt nhớ tới
Mắt ướt nhìn tóc thầy đã bạc sương
Tóc nay trắng, trắng cả mùi hương sữa
Con cất vào tim những sợi bạc mỏng manh
Tóc thầy trắng vì những ngày gội nắng
Cho đàn con chấp cánh ước mơ xanh
Thầy là tia nắng giữa cuộc đời con
Soi con đi trên con đường tươi sáng
Cám ơn thầy, cám ơn màu tóc trắng
Màu yêu thương bạc cả tháng ngày về
Con yêu quê hương qua lời thầy kể
Đầy ấp ruộng đồng với nắng chăn trâu
Đàn em nhỏ tung tăng giữa trời nắng xế
Đem chiến lợi phẩm về là những con dế con sâu...
Làn sương đọng những dòng sông tươi thắm
Dãy đồi xa, biển cả, núi rừng xanh
Thầy cho con nhìn bằng con tim sáng
Đất nước mình mấy nghìn năm vẫn xanh
Mỗi ngày qua con lại nhìn màu của phấn
Đem ví màu với tóc trắng thầy ơi !
Có lúc nghĩ nhuộm đen lại...thầy nhỉ?
Những ngây ngô không dám nói thành lời
Con ước mơ trở thành cô giáo
Trên giảng đường với nét phấn trắng tinh
Con sẽ xếp cho đàn em một hành tinh
Nhắc lại chuyện màu trắng tóc năm nào !
Nguyễn Thị Dung