Đêm đêm thức giấc mộng vỡ òa
Đằng sau quên lãng bỗng hiện ra
Một, hai, ba, bốn, năm hình bóng
Hứa đã quên đi vậy thế mà.
Khi xưa tiếp bước ta quên hết
Ngã rẽ sau lưng bỏ lại rồi
Hình, nhân, danh, lớp bao nhiêu nết
Ngoắc mặt quay đi lấy điểm đầu.
Giờ đây ngồi hối ôi ai tiếc !
Liếc mắt nhìn qua cũng thế thì
Người ta còn đó ai không biết
Vẫy mặt quanh quanh chẳng có gì.
Đời cho ta ngẫu ta trơ mắt
Biết được lai tương đã bận rồi
Giờ đây quay trở nói lại hồi
Một, hai, ba cốc ức làm chi !!!!!!
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>Hồng Trần